mấy bài đầu chỉ là những pic hình họa dạy cho sinh viên trong trường.
em chỉ lấy thông tin mấy pic sau từ bài thuyết trình của triển lãm, thuyết trình chung về các tác phẩm:trước khi đến với chất liệu chì trên giấy ở thể loại sáng tác, thì thầy đã có 1 cuộc phiêu lưu dài vs các chất liệu: sơn mài, sơn dầu, tổng hợp... vs nhiều cách thể nghiệm tả chân, siêu thực, biểu hiện trừu tượng...riêng vs những bức tranh này là những bức hình họa Người những chân dung đc tả kỹ từng chi tiết nhỏ trên diện tích lớn bởi vạn nét chì đã là minh chứng cho sức lao động và tầm nhìn kiểm soát tổng thể rất đặc trưng của tác giả, thầy đang trong quá trình đào sâu vào những vìa ngầm của sự vật thông qua đối tượng Người. " Tôi vẽ lại về trời cho!"- Tác giả ngắn gọn về những bức họa ấy. Những " Thiên Khôi", "Hòa khoa", "Thiên lương" đc tác giả rút ra từ cõi Huyền vi phương Đông làm tên tác phẩm thể hiện rõ sự nhất quán trong tư duy và trở thành cách dẫn nhập thú vị vs người xem, có lẽ sau 1 quãng đường dài tg đã tự nghiệm đc rằng Vạn vật tồn tại đều có dấu ấn của tạo hóa, 1 viên sỏi nhỏ cũng có ảnh hồn Linh hồn vạn vật nương tựa vào nhau, bên đời cùng nhau để thành nhau. Vài ý tưởng như vậy nên những bức chân dung có kích thước lớn ko hề đè nặng người xem bởi kỹ năng, thủ pháp hay những âm tượng của sự " Phi Đại" trào lưu. Chúng như tự thể hiện giúp cho người xem gần với sự tĩnh lặng cần thiết cho cuộc sống guồn vội, tươn chải. Chúng giúp Người đối thoại vs nội tâm, gần lại với sự tĩnh tâm và từ từ thấu hiểu VÔ NGÔN.